Bài đăng

ú ù

Hình ảnh
Chúng ta quả là giống nhau, bắt đầu là tuổi thơ rồi lớn dần lên cho đến lúc chúng ta … mọc mụn, mọc lông và biết tới cái cảm giác:  thế nào là yêu đó, và đó có phải là yêu không, mà sao vắng anh thì buồn, ú ù  ...  Mụn, lông cùng những rung động đầu đời chẳng có gì phải khiến ta xấu hổ vì như đã khẳng định ngay từ đầu, chúng ta có khác đ* gì nhau !  Cả cách chúng ta ... yêu đơn phương một-vài ai đó cũng thế, ai mà chẳng có đôi lần trải nghiệm, hoặc là không, ờ :) Vậy nên hôm nay, vì mình chẳng có gì đặc biệt, tui quyết định viết về một trong những trải nghiệm đặc biệt nhất trong hành trình ăn-cầu nguyện-yêu của mình. Chuyện yêu đơn phương một ai đó.  ✌ Nửa năm 12 tháng yêu đơn phương … Từng đó ngày yêu ai đó mà không được đáp lại quả thật rất dài, giống như một cơn đau răng âm thầm kéo xệ cơ mặt của ta xuống, khiến tinh thần luôn trong trạng thái ngơ ngẩn và miệng ta thì không ngừng chảy dãi !? 💦 Thế mà, tất cả những điều ghê gớm ấy hiện diện trong cuộc sống của ta lâu hơn hầu

Cat Lady

Hình ảnh
 Nếu phải chọn làm một Lady hay làm một Cat Lady thì mình xin chọn làm một Cat Lady, bởi vì ... Có ai cưỡng lại việc được hót shit cho boss ngày 3 lần, luôn trông rất lôi thôi trong bộ đồ dính đầy lông và mắc chứng khó ngủ khi bị mèo méo meo vào mặt mỗi lúc sáng sớm? Nhưng, bạn đã từng được ai đó ngắm-nhìn thật trìu mến (nhiều lúc một ngày), chủ động thỉnh thoảng lại gần rồi đặt tay lên bạn, lắng nghe bạn mà không sốt ruột muốn ngắt lời để lải nhải những kinh nghiệm của bản thân, chào đón bạn mỗi khi bạn mở cửa (bất kỳ cánh cửa nào) và tỏ ra rất phê pha mỗi khi bạn chạm vào đúng chỗ ... Có những đặc ân như thế dành riêng cho Cat Lady mà chỉ cần có Patê và chăm chỉ cầm xẻng mỗi ngày. Ngoài ra, mình còn học được rất nhiều điều từ người bạn nhỏ bốn chân đầy lông và răng nanh này. Ví dụ như: Cách nhận-từ chối-năn nỉ-lười biếng-tò mò-rất tò mò-thỉnh thoảng kiêu ngạo-lườm-tỏ ra quyến rũ-dấu móng kỹ-nhe răng nanh-tỏ ra tinh nghịch đáng yêu-trèo cao-ngã lộn mèo-thích ngắm chim-thích ánh nắng-k

Thế giới của người trưởng thành ... phần 2

Hình ảnh
Kẻ ngoại lai. Hoà nhập luôn là thách thức đối với mình, kẻ luôn tự nhận bản thân là người có bàn tay 6 ngón. Cảm ơn - xin lỗi là bài học vỡ lòng đối nhân xử thế đầu tiên mình nhận được. Nhưng mình được học cách từ chối rất muộn, có lẽ chẳng người lớn nào muốn bị từ chối nên trẻ con thường phải tự học. Thậm chí đến khi đuôi mắt có vết chân chim mình mới biết thế nào là cú đấm nghệ thuật vào kẻ bắt nạt có nghệ thuật. Mình đã là một đứa trẻ và một người lớn vô hại đến mức đó. Tuy đã bớt vô hại và vô dụng, mình vẫn luôn lưỡng lự khi ở trong cái tình huống bị một người lùn chê gầy. Sự thật là mình gầy, họ lùn và nhiều thứ không đạt chuẩn khác. Mình không thấy buồn hay giận vì bị chê gầy hay béo, nhưng mình cần đặt giới hạn giao tiếp cho họ nếu còn muốn giữ giao tiếp đó về sau nhưng mình không biết mình sẽ là ai nếu phải dùng thứ ngôn từ đó mà không bị nó đồng hoá. Quá trình giao tiếp bị ngắt vì thế và mình phải bước ra khỏi vòng tròn xã hội. Tại sao sự tôn trọng tối thiểu luôn xa xỉ như vậy

Thế giới của người trưởng thành ... phần 1

Hình ảnh
(Phần 1) Bạn có thể chọn không lớn lên về mặt tinh thần, nhưng khi bạn muốn là người lớn thì bạn cần cư xử theo cách của người lớn ... Đầu tiên, rất quan trọng. Hãy chỉ khen, chê ai đó sau lưng, đừng dại dột làm điều đó trước mặt họ. Dù lời nói, tâm ý của bạn có chân thành và muốn tốt cho họ từ tận đáy lòng thì với họ những điều chân thành là điều họ không chịu đựng nổi. Được khen một cách sáo rỗng và giả tạo lại khiến mọi người vui vẻ hơn bao giờ hết. Họ biết rằng trong cuộc đối thoại đó, họ đang được nịnh bợ vì họ có giá trị lợi dụng, nên họ không cần phải băn khoăn rằng mình có xứng đáng với lời khen đó không. Còn nếu bạn khen họ một cách chân thành thì quả thực họ sẽ chỉ thấy gánh nặng, vì họ bị bất ngờ khi có ai đó thực sự nhìn ra điểm tốt của họ, họ sẽ tin rằng vì người đó chỉ là kẻ kém cỏi quá mức mới phải làm vậy. Họ sẽ không chỉ dừng lại ở mức khinh thường bạn đâu, hãy đọc tiếp ... Lời khen, động viên giống như một chất gây nghiện. Một khi bạn khiến họ tin tưởng vào bản thân m

Mèo và Hải Âu

Hình ảnh
Mèo và Hải Âu cùng nghỉ ngơi trên một ban công xinh đẹp nhìn ra bãi biển, hoàng hôn buông xuống những vệt nắng đỏ ửng, rọi bóng chúng lên sàn gạch men màu ghi xám. Cả hai cùng im lặng nhìn sóng biển vội vã đổ lên bãi cát rồi lại mau chóng rút ra khơi, lặp đi lặp lại như mỗi ngày của chúng vậy.  Hải Âu quay sang Mèo nghiêng đầu nhìn như thể đó là  hai linh hồn ở hai cuộc sống không có điểm chung. - Anh bạn, mỗi ngày tôi đều ở trên cao nhìn xuống, cả thành phố đều nằm trong tầm mắt tôi, cả anh bạn và con người đông đúc đến vậy đều là những chấm nhỏ. Trong khi bốn chân của anh luôn chạm đất. Tôi tự hỏi không biết tầm nhìn của anh bạn có gì đáng giá ?  - Anh đang đứng rất gần tôi, vậy anh hãy nhìn thật kỹ, thật chăm chú. Sau khi nhìn tôi đủ lâu, anh thấy tôi có còn giống những chấm nhỏ đó không ? Hải Âu lần đầu tiên nhìn thấy rằng, trước mắt nó là một bộ lông mềm mại quá, đôi mắt trong và tinh anh, bộ móng vuốt dấu khéo léo trong bốn chân tuy đang duỗi dài trên sàn nhưng khiến nó không dám

Anh hề trong tâm trí tôi ☺

Hình ảnh
💂💬 Tưởng nhớ về Lee Sun Kyung  Anh hề là vị khách không mời thường xuyên xuất hiện trong tâm trí tôi. Anh không mặc quần áo rộng, đeo găng tay và để kiểu tóc bù xù như tổ quạ. Ngược lại anh hay mặc áo cổ bẻ, cắt móng tay gọn gàng và đi giày thường rất hợp với outfit mỗi lúc anh xuất hiện. Ngay khi tôi tắt màn hình điện thoại và tâm trí thôi bận rộn vì nhưng thứ nhảm nhí trên mạng, anh sẽ xuất hiện. Anh không xuất hiện để khiến tôi cười, anh xuất hiện với bộ mặt nghiêm nghị như một quý ông, tay đeo đồng hồ và trông lúc nào cũng như đang bối rối, dù anh xuất hiện ở trong bất kỳ khung cảnh nào, anh cũng rất nổi bật. Có thể vì anh biết rất rõ điều đó nên anh mới có vẻ bối rối như thế: anh là nhân vật trung tâm nhưng anh không biết nên diễn đạt bản thân như thế nào. Anh luôn chờ đợi các nhân vật khác xuất hiện bên cạnh và sau đó họ sẽ là một đám đông vui vẻ, hài hước, tâm đầu ý hợp khiến mọi người phải ghen tị. Anh không biết tôi cũng đang ở đó, lặng lẽ quan sát anh. Hoặc anh giả vờ không

Đối diện với tâm can

Hình ảnh
  Muộn rồi ngủ thôi …  Đêm nay gió mùa về, khung cửa hai lớp vẫn thấy cái lạnh lan dần vào trong, mưa ngoài kia âm thầm rơi nhỏ giọt chỗ này chỗ kia như đang thì thầm hãy ngoan ngoãn ngủ đi, sáng mai trời sẽ lạnh lắm … Đôi mắt nhắm vào rồi lại mở ra, với tay bật công tắc đèn, ánh sáng vàng vọt của cây đèn ngủ đủ làm nhíu mắt, mình thích cảm giác nhắn tịt mắt vào rồi chùm chăn lên sẽ ngủ lại được, nhưng sao hôm nay lạ quá … Trong đầu trống, hôm nay thảnh thơi đâu có gì để cân đo đong đếm, trước khi đi ngủ còn tranh thủ tập bài yoga vươn vai giãn gân cốt, tay chân cũng đã muốn nghỉ ngơi, vậy thứ gì đã làm mắt phải mở ra ? Không phải tại mưa, có những đêm mưa, mà sáng dậy mình còn ngơ ngác nhìn vũng nước lớn trên đường, nhìn cây cối sạch bụi mà bầu trời vẫn còn vệt mây đen chưa chịu đi, mưa to mấy cũng không đánh thức được con sâu ngủ đã chui vô kén. Bên ngoài, Dâu đang léo nhéo cào cửa xin vào nhưng được vài phút thì bỏ cuộc rồi ngoan ngoãn nằm trên sofa ngủ trước cả mình, giấc ngủ đã đá